Về toàn năng thiên hậu: Cố chấp tổng tài, cao điệu sủng: "Cho ta ca hát một năm, ta phụ trách ngươi nhi tử từ hiện tại đến khỏi hẳn sở hữu chữa bệnh phí." Bốn năm trước một hồi ngoài ý muốn, lệnh tiêu tử vận trong bụng nhiều một cái lớn hơn nữa ngoài ý muốn.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Cùng đọc truyện Thiên Hậu Toàn Năng của tác giả Băng Dữ Nịnh Mông tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Cổ xuyên kim, giới giải trí, ngọt chương 43 & Beta Song Ngọc YuJie611 & RuYu2910Những nữ nhi được cơ hội vào cung cấm đều mơ ước nhận được sự sủng hạnh của bậc đế vương có thể bước lên ngôi vị mẫu nghi thiên hạ nhưng để lên được ngôi vị đó phải trãi qua rất nhiều khó khăn, có đôi khi còn đánh đổi cả mạng sống của vì vậy mà ai có thể sống sót hơn ba tập ở trong kịch cung đấu đều không đơn giản, mà người có thể cười cuối cùng bước lên ngôi vị Hoàng hậu tuyệt đối là nhân Hoàng hậu cảm thấy bản thân cười đến cuối cùng không phải là ngẫu nhiên, điều này là nhờ vào những kỹ năng khác nhau mà cha nàng dạyCầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, nữ hồng trù nghệ chỉ là kiến thức cơ bản, còn có các loại đao thương côn bổng, tâm cơ mưu lược ắt hẳn cũng không thể còn chưa khoe khoang được mấy năm nàng liền không hiểu bằng cách nào mà xuyên qua ngàn năm xuyên đến trên người một bé gái nghèo khổ đến tuyệt vọng, trở lại một đêm trước giải phóng trở lại vạch xuất phát, thời điểm trắng tay, chưa có gì.Kiều Hoàng hậu cảm thấy bằng vào kỹ năng của bản thân, kiếm miếng cơm ăn ở hiện đại, hẳn là... là có thể đi?Ảnh đế nào đó Quả thực quá đơn giản *mắt lấp lánh*.Ngọt văn, toàn văn không ngược, ngọt từ đầu đến cuối.
Edit & Beta Song Na nói "Chính là bởi vì người nghiên cứu đoạn lịch sử này tương đối ít cho nên em cảm thấy hẳn là phải có người làm điều đó. Chúng ta học tập lịch sử chính là vì làm lịch sử không bị chôn vùi, không phải sao?"Giáo sư Trần rất cảm động "Thật là một đứa trẻ ngoan. Em nghĩ vậy làm thầy rất vui mừng, nếu em quyết định như vậy thì hãy nỗ lực làm đi. Thầy sẽ cố hết sức để hỗ trợ em. Thư viện trường chúng ta, tư liệu về Yến Hiếu Công vô cùng ít, trước đây thầy đã tìm thử, chỉ có mấy quyển như vậy, các sự kiện lịch sử được ghi lại cũng vô cùng hạn chế. Như vậy, thầy sẽ xin trường học viết một bức thư giới thiệu cho em, em đến cơ sở dữ liệu của Thư viện Quốc gia xem thử, có lẽ có khả năng tìm được tư liệu có ích"."Cảm ơn Giáo sư", Kiều Na không nghĩ tới sẽ có thu hoạch bất dù Giáo sư Trần đã lớn tuổi nhưng hành động lại vô cùng nhanh. Buổi tối hôm đó, Kiều Na liền nhận được thư giới cũng không trì hoãn, sáng sớm hôm sau liền xuất phát đi Thư viện Quốc gia. Mặc dù cô vừa mới kiếm được một khoản tiền nhỏ nhưng vẫn không dám đón xe, cô dùng điện thoại di động để tra xét lộ trình sau đó ngồi tàu điện ngầm đi đến khu vực gần Thư viện Quốc gia, lại đi bộ nơi vừa đúng 8 giờ, nhân viên công tác của thư viện vừa mới bắt đầu làm việc. Kiều Na trình lên thư giới thiệu, nhân viên công tác dẫn cô tới tầng 16."Tầng này chính là trung tâm tài liệu cổ đại", nhân viên công tác từ trong tủ lấy ra một đôi găng tay nói "Rất nhiều sách ở đây đều là bản đơn lẻ, lúc lật xem nhất định phải mang găng tay bảo vệ, lấy ra đặt lại phải nhẹ nhàng, đừng làm hỏng nó.""Được, cảm ơn", Kiều Na mang bao tay lên đi vào phòng đựng trong phòng sách, không khí tản ra một cỗ mùi hương thuộc về sách cũ, trên từng hàng kệ sách đều bày biện những quyển sách ố vàng, rất có hơi thở của niên đang tìm kiếm những tài liệu có khả năng liên quan trong giai đoạn lịch sử này, thật sự rất nhiều sách, hơn nữa lật lên phải vô cùng cẩn thận làm cho tốc độ rất chậm, cô tốn thật nhiều thời gian mới xem xong một cuốn sách nhưng vẫn chưa tìm được tư liệu có liên Na phải đem sách đặt lại, lại lấy một quyển khác nhiên cô nghe được phía sau truyền đến tiếng bước có nhiều người sẽ đến nơi này, nhưng có người tới cũng không hoàn toàn là điều lạ, ban đầu, Kiều Na cũng không chú ý cho tới lúc có một giọng nói vang lên bên tai cô."Này cô gái, cô cũng đang tìm tài liệu về thời kỳ Yến Hiếu Công sao?"Kiều Na quay đầu nhìn lại, nói chuyện chính là một chàng trai trẻ tuổi, dáng người cao nghiên cứu lịch sử thời kỳ Yến Hiếu Công vốn là hiếm thấy, tại đây lại gặp một người thực sự xem như là một sự kiện trùng hợp, khó trách chàng trai này sẽ cảm thấy kỳ Na gật đầu "Đúng vậy, tôi phải viết một bài luận văn liên quan đến chủ đề này, anh cũng là sinh viên sao?"Chàng trai trẻ tuổi sửng sốt một chút, cười nói "Không phải, tôi là... là muốn viết kịch bản"."Biên kịch?" Kiều Na có chút khó hiểu, "Tôi cho rằng đến nơi này đều là học giả, biên kịch... dùng tài liệu cũng có thể đến thư viện bình thường mượn đi?".Chàng trai trẻ tuổi lắc đầu nói "Tôi tìm rồi nhưng chưa tìm được, cho nên mới tới nơi này".Kiều Na nói "Những sự kiện lịch sử trong mấy cuốn sách này vô cùng ít, không phù hợp để anh viết kịch bản. Lại nói thời kỳ Yến Hiếu Công cũng không có sự kiện lịch sử nào thú vị đi? Sao anh lại cảm thấy hứng thú với cái này?"Chàng trai trẻ tuổi cũng không giấu diếm, nói "Là thế này, trước kia tôi từng xem qua một câu chuyện xưa, cảm thấy vô cùng hứng thú, muốn hiểu nhiều một chút. Tôi tham khảo qua rất nhiều chuyên gia nhưng không ai biết nhiều về sự kiện lịch sử đó cho nên liền tới nơi này tìm thử xem"."Chuyện xưa?" Kiều Na cảm thấy hứng thú, "Thời kỳ Yến Hiếu Công có chuyện xưa gì thú vị sao?"Cô sinh sống ở Đại Yến Triều nhiều năm như vậy thật đúng là chưa từng nghe qua có chuyện xưa gì có thể làm cho người đời sau cảm thấy hứng thú. Có lẽ... là sự tình phát sinh sau khi cô xuyên qua?Người đàn ông trẻ tuổi nói "Là chuyện xưa về... Hoàng hậu của Yến Hiếu Công. Ta nhìn được trong sách, nàng thật là một nữ tử thần kỳ..."Tay Kiều Na run lên xém chút không thể giữ được quyền sách trên đàn ông trẻ chú ý đến cô, vội vàng hỏi "Làm sao vậy? Cô không thoải mái sao?""Không... Không phải" Kiều Na lắc đầu, "Tôi... tôi chỉ là cảm thấy quá trùng hợp, vừa lúc tôi cũng đang nghiên cứu chủ đề này"."Thật sao?" Người đàn ông trẻ vô cùng cao hứng, "Vậy thật tuyệt, chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau nha, hai người cùng tìm nhanh hơn so với một người".Kiều Na cũng cảm thấy hai người cùng làm sẽ tương đối nhanh một chút liền gật đầu đồng ý kế hoạch hợp tác như lời anh quyết định hợp tác, người đàn ông trẻ tự mình giới thiệu, "Tôi gọi là Giang Phàm"."Giang Phàm", hình như đã nghe qua ở đâu đó, cùng tên với danh nhân lịch sử sao?", Kiều Na suy nghĩ, lại không nghĩ ra có danh nhân nào tên là Giang Phàm không nói nên lời, "Cô ngày thường không xem TV sao?""Có, đôi khi xem chút tin tức khảo cổ, làm sao vây?""Không, không có gì", Giang Phàm bất đắc dĩ nói."Tôi tên Kiều Na, hy vọng hợp tác vui vẻ."Nghĩ đến chuyện xưa Giang Phàm vừa nhắc đến, "Có thể nói cho tôi nghe chuyện xưa anh vừa nhắc đến không?"Giang Phàm gật đầu, "Được, đậy là một truyền thuyết dân gian, tôi cũng không biết có bao nhiêu là sự thật. Nghe ông lão kia nói qua, ở thời điểm Yến Hiếu Công trị vì có một vị Hoàng Hậu truyền kỳ, nàng không gì không làm được, đã từng cùng Yến Hiếu Công đánh giặc, hai người kề vai chiến đấu. Tôi thật sự vẫn luôn thích câu chuyện này, gần đây có thời gian nên muốn nghiên cứu một chút, đem nó viết thành kịch bản".Kiều Na ngây ngẩn cả người, điều này hoàn toàn không đúng mang binh đánh giặc lúc nào. Thật sự là nói hưu nói vượn. Cô chỉ am hiểu cung đấu có được nói thời gian Yến Hiếu Công tại vị quốc thái dân an, căn bản không có chiến sự, càng đừng nói làm Hoàng hậu như cô đi đánh lời Giang Phàm nói, Kiều Na cảm thấy đấy là một cái truyền thuyết không đáng tin cậy, nhưng cô phản bác cũng không được nên tiếp tục lật tài liệu cuốn sách cổ này chỉ ghi lại một chút sự kiện linh tinh vụn vặt ở thời kỳ Yến Hiếu Công. Kiều Na đem nội dung tìm được đều ghi vào notebook. Thời gian một buổi sáng, cũng không tìm được bao nhiêu tư liệu, mà về đoạn lịch sử cô muốn biết kia càng không điểm giữa trưa, Kiều Na đem sách cất lại, tính toán ăn chút đồ ăn gì đó ở gần đây rồi lại trở về tìm tiếp."Anh muốn cùng đi ăn không?" Kiều Na hỏi Giang Phàm do dự một chút, "Tôi... không đi"."Anh không đói à?"Kiều Na vừa nói lời này xong liền nghe bụng Giang Phàm truyền đến một tiếng "Ọt".Giang Phàm đột nhiên xấu hổ cuối Na nhịn cười không được, Giang Phàm này thật là thú vị."Đi thôi", Kiều Na đứng dậy giúp Giang Phàm thu hồi sách đặt lại kệ sách, "Cùng đi đi, có gì phải ngượng ngùng?"Giang Phàm đành phải đứng lên, lấy ra một cái mũ từ trong túi đội lên, đè thấp vành mũ, lúc này mới cùng Kiều Na ra khỏi thư viện."Ăn cái gì đây?" Kiều Na đi trên đường, Đông nhìn một cái, Tây nhìn một dù trong trí nhớ của cô có những thứ này nhưng dù sao cũng chỉ là ký ức, không phải tự mình trải qua. Lúc tận mắt nhìn đến những thứ đồ ăn trước đây hoàn toàn chưa từng thấy qua này cô cảm thấy vô cùng thần kỳ."Ăn lẩu được không?" Giang Phàm thuận miệng nói, "Lẩu ở nhà hàng này rất ngon".Kiều Na vốn là không có chủ ý gì, nghe anh ta đề nghị như vậy liền đồng cửa nhà hàng, liền có cô gái nhiệt tình tiến đến chào hỏi, "Chào hai vị, xin hỏi có cần phòng riêng không?"Kiều Na không chút nghĩ ngợi trả lời "Không cần".Cô biết phòng riêng đều có quy định mức tiêu phí thấp nhất, cô cùng Giang Phàm ăn không hết quá nhiều đồ ăn, quá lãng Giang Phàm lại lập tức nói "Đến phòng riêng".Kiều Na lôi kéo ống tay áo Giang Phàm, "Không cần thiết, nhiều như vậy hai người chúng ta ăn không hết".Giang Phàm lại rất kiên trì, "Nhưng tôi... không thể... không thể ăn ở bên ngoài. Như vậy tôi mời cô đi".Kiều Na nói không nên lời, không nghĩ tới Giang Phàm còn rất cẩn Giang Phàm đã nói như vậy, Kiều Na nói thêm cái gì nữa cũng không tốt, liền đi theo vào phòng riêng mức tiêu phí thấp nhất là 500 đồng, Kiều Na gọi một nồi lẩu tôm hùm cay, rất nhiều đồ ăn, mấy loại đồ uống, lại để Giang Phàm gọi một ít, cộng vào cũng không đủ 500. Giang Phàm không thể không gọi thêm một ít đồ lung tung nữa, gọi đủ 500 đồng."Nhiều như vậy... căn bản sẽ ăn không hết", Kiều Na nhìn người phục vụ bê một mâm lại một mâm đồ ăn lên, có chút buồn kia mặc dù cô sinh hoạt ở hoàng cung nhưng Đại Yến Triều đề cao tiết kiệm, cô quý vì Hoàng hậu lúc ăn cơm cũng chỉ ăn hai món, lấy đủ ăn làm tiêu chuẩn, tuyệt đối sẽ không làm ra một bàn lớn đồ ăn để không ăn hết gây lãng một lúc, nước trong nồi sôi, Giang Phàm đứng dậy đem một ít thịt cùng đồ ăn bỏ vào trong lẩu vô cùng nhanh, đồ ăn nhúng vào một chút là có thể ăn, Giang Phàm dùng muôi vớt ra một ít đồ ăn trước bỏ vào trong chén Kiều Na, sau đó mới múc cho Na ăn một miếng, bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn."Có chuyện gì vậy?" Giang Phàm phát hiện dị thường, "Có nóng không?""Không phải..." Kiều Na kích động, lại gắp một miếng bỏ vào miệng, "Ăn quá ngon".Cô ở cổ đại chưa từng ăn qua lẩu, không biết còn có cách ăn đồ ăn như sự siêu ngon đến độ chảy nước Phàm một bên nhìn, cảm thấy thú vị, thấy trong chén Kiều Na đã ăn hết liền đứng dậy múc thêm một chén cho cô, ngược lại chính mình không có ăn bao nhiêu."Thịt viên này làm thế nào, ăn ngon quá... cái này ăn cũng ngon", Kiều Na ăn, đổ mồ hôi đầy đầu "Đây thật sự là đồ ăn ngon nhất mà tôi từng ăn".Giang Phàm có chút tò mò, "Cô trước kia chưa ăn qua lẩu sao?""Trước kia..." Kiều Na trả lời một cách mơ hồ, "Xem như ăn rồi đi..."Ăn qua lẩu là nguyên chủ của thân thể này, mặc dù trong trí nhớ có hương vị của lẩu nhưng cùng với bản thân tự mình nhấm nháp là trải nghiệm hoàn toàn điểm Kiều Na ở cổ đại, đối với đồ ăn vô cùng mê muội. Món thích ăn nhất định phải ăn được mới bỏ qua. Khi đó Hoàng thượng vô cùng sủng cô, chỉ cần cô muốn ăn, Hoàng thượng sẽ nghĩ mọi biện pháp làm ra vì còn nhớ rõ, lần cuối cùng ăn quả vải chính là Hoàng thượng cố ý chuyển từ Lĩnh Nam về. Lúc ấy cô một lòng chỉ lo ăn dấm của Mai phi lại không nhớ Hoàng thượng đối tốt với cơm này ăn hết hai tiếng, thẳng đến lúc Kiều Na ăn không vô mới lưu luyến buông xuống đôi đồng đồ ăn là phân lượng ăn của hơn bốn người, mặc dù cô ăn rất nhiều nhưng vẫn ăn không hết. Nhìn đồ ăn dư lại, Kiều Na tiếc Phàm cầm túi đi tính tiền, một lát sau đã quay lại, trên mặt lộ ra vài phần thần sắc xấu hổ."Tôi... tôi quên mang ví tiền rồi..." Giang Phàm cuối Na "..."Ăn nửa ngày cuối cùng vẫn là cô tính tiền.
Thể loại Cổ xuyên kim, giới giải trí, ngọt chương 43 & Beta Song Ngọc YuJie611 & RuYu2910Những nữ nhi được cơ hội vào cung cấm đều mơ ước nhận được sự sủng hạnh của bậc đế vương có thể bước lên ngôi vị mẫu nghi thiên hạ nhưng để lên được ngôi vị đó phải trãi qua rất nhiều khó khăn, có đôi khi còn đánh đổi cả mạng sống của vì vậy mà ai có thể sống sót hơn ba tập ở trong kịch cung đấu đều không đơn giản, mà người có thể cười cuối cùng bước lên ngôi vị Hoàng hậu tuyệt đối là nhân Hoàng hậu cảm thấy bản thân cười đến cuối cùng không phải là ngẫu nhiên, điều này là nhờ vào những kỹ năng khác nhau mà cha nàng dạyCầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, nữ hồng trù nghệ chỉ là kiến thức cơ bản, còn có các loại đao thương côn bổng, tâm cơ mưu lược ắt hẳn cũng không thể còn chưa khoe khoang được mấy năm nàng liền không hiểu bằng cách nào mà xuyên qua ngàn năm xuyên đến trên người một bé gái nghèo khổ đến tuyệt vọng, trở lại một đêm trước giải phóng trở lại vạch xuất phát, thời điểm trắng tay, chưa có gì.Kiều Hoàng hậu cảm thấy bằng vào kỹ năng của bản thân, kiếm miếng cơm ăn ở hiện đại, hẳn là... là có thể đi?Ảnh đế nào đó Quả thực quá đơn giản*mắt lấp lánh*.Ngọt văn, toàn văn không ngược, ngọt từ đầu đến cuối.
Edit & Beta Song Phàm cười nói "Ăn ngon thì ăn nhiều một chút đi, hai ngày này thời tiết hơi lạnh, ăn lẩu là thích hợp nhất."Dì nói "Tôi chuẩn bị rất nhiều thịt cùng đồ ăn, cũng đủ ăn, Kiều tiểu thư ăn tận tình nha."Kiều Na hoàn toàn không cần hai người này nhắc nhở, cô cũng không phải là loại người ăn cái gì cũng khách khí kia. Ba người vây quanh một nồi lẩu ăn hai giờ, Giang Phàm cùng dì đã sớm ăn no, chỉ còn Kiều Na đang ăn không ngừng."Lẩu này thật sự là ngon nhất em từng ăn!" Kiều Na lại gắp một miếng Phàm lộ ra một nụ cười gian, "Em từ từ ăn, ăn xong chúng ta tâm sự thật tốt..."Kiều Na cho rằng anh muốn trò chuyện kịch bản gì đó, cũng không bỏ trong lòng, đem đồ ăn trên bàn ăn sạch sẽ, lúc này mới thỏa mãn mà xoa xoa miệng."Đến đây!" Giang Phàm chỉ vào sô pha trong phòng Na đến phòng khách ngồi xuống, trong tay còn cầm một ly nước, vừa mới ăn lẩu thực cay, hiện tại miệng cô đang giống như lửa đốt."Phàm ca, lẩu này của anh ăn quá ngon, so với tất cả các món lẩu em từng ăn còn ngon hơn... Lần sau còn có thể ăn nữa không?" Kiều Na chớp chớp mắt, vẻ mặt chờ đợi mà nhìn Giang Phàm."Không nhất định." Giang Phàm nói."Vì sao nha? Đây là thương hiệu nào? Lần sau em đi mua được không?" Kiều Na nóng nảy, để cô ăn lẩu ngon như vậy, sau đó nói cho cô về sau khả năng không có ăn, đây quả thật là một loại tra Phàm nói "Em cảm thấy lẩu này ăn ngon, nhưng em biết không, nhà hàng lẩu này đã đóng cửa!"Kiều Na không tin, "Không có khả năng, lẩu ngon như vậy không có khả năng đóng cửa! Ông chủ có ngốc cũng sẽ không đóng cửa! Người ăn qua một lần thì sẽ đi ăn mỗi ngày, hơn nữa món lẩu tất cả mọi người đều sẽ dẫn bạn bè cùng nhau ăn, như vậy sẽ có nhiều người ăn —— quả thực không cần quá nhiều nha."Giang Phàm nói nghiêm túc "Không sai, em nói đều có đạo lý. Nhưng sự thật là nhà hàng này xác thật đã đóng cửa, trước mắt đã đình chỉ buôn bán."Kiều Na vội vàng lắc đầu, "Làm ăn ngon như vậy đóng cửa, quả thực là không đạo lý!""Em cũng cảm thấy không thích hợp đi, rất kỳ lạ đi," Giang Phàm cười đến vô cùng sáng lạn, "Vậy nên phiền em đi tra một chút giúp tôi, vì sao nhà hàng đó lại trở thành tình huống như hiện tại, có thể nói, trực tiếp giúp tôi xử lý một chút."Kiều Na không thể tin được mà chỉ chỉ chính mình "Em?"Sao cô lại có một loại cảm giác mắc mưu?"Em nơi nào biết kinh doanh một nhà hàng lẩu, Phàm ca đang nói giỡn sao?"Giang Phàm lại rất nghiêm túc, "Tôi thấy shop mặt nạ online của em làm thực không tồi, xem ra em vẫn là thích hợp làm buôn bán, coi trọng em nha!""..." Kiều Na, "Shop online cùng cửa hàng thật không giống nhau, em mở shop online này chính là mướn vài người, sau đó dựa theo những việc bọn họ làm như vậy đưa tiền là đến nơi. Nhà hàng lẩu vận hành như thế nào em cũng không biết, em phải làm như thế nào để chỉnh đốn một nhà hàng nha? Ông chủ trước kia đều kinh doanh không tốt, sao em có thể làm cho tốt?"Cô dùng sức lắc đầu, "Em không được, không được, Phàm ca anh tha cho em đi..."Giang Phàm nói "Nếu nhà hàng này đóng cửa, em sẽ vĩnh viễn không ăn được món lẩu này!"Kiều Na "..."Sao cô lại có chút tâm động?Giang Phàm tiếp tục nói "Nếu em đem cửa hàng chuẩn bị cho tốt, có thể buôn bán bình thường, về sau khi nào em muốn ăn thì ăn, còn không cần trả tiền..."Kiều Na cảm thấy mình sắp bị thuyết phục, làm sao bây giờ? Nghe thấy bộ dáng rất đạo lý."Nếu nhà hàng này đóng cửa, cái bí phương này sẽ vĩnh viễn thất truyền, không còn có người có thể ăn được lẩu ngon như vậy."Kiều Na "Sẽ không nha, anh không phải có công thức bí mật sao? Vẫn có thể ăn được đi?"Giang Phàm nhìn cô, "Không mở cửa hàng cần công thức bí mật làm cái gì, nếu nhà hàng không thể hoạt động, tôi liền đem bí phương thiêu hủy!""Không cần!" Kiều Na đầu hàng, "Em đi!"Trong lòng cô cũng rất hiếu kì, có bí phương tốt như vậy, ông chủ trước kia là như thế nào đem cửa hàng phá đổ. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là —— xác thật cô rất muốn lại được ăn lẩu...Giang Phàm thực hiện được âm mưu, vô vùng vừa lòng, "Liền quyết định như vậy, tôi nhớ rõ ngày mai em không có thông cáo, ngày mai liền đi, tôi để lão Hà dẫn em đi. Chuyện liên quan tới phương diện kinh doanh nếu có gì không hiểu thì hỏi lão Hà, nếu hai người đều không làm rõ được thì hỏi tôi."Kiều Na nghiêng con mắt nhìn anh, "Anh hiểu rất nhiều sao?"Giang Phàm vẻ mặt kiêu ngạo, "Đương nhiên! Tôi mở nhiều cửa hàng như vậy, em tưởng mở vô ích sao?"...............Ngày hôm sau Kiều Na liền cùng lão Hà đi cửa hàng lẩu, ban đầu cô tính toán hôm nay đi tập xe, nhưng nếu đáp ứng Giang Phàm rồi, cô vẫn là nhìn xem tình huống cửa hàng lẩu trước rồi nói hàng lẩu tên là tên là "Nhà hàng lẩu Hạnh Phúc", vị trí không phải vô cùng tốt, không đủ phồn hoa nhưng cũng tuyệt đối không thể nói là hẻo lánh. Diện tích không nhỏ, có hai tầng lầu, thêm lên bộ dáng chừng năm, sáu trăm mét hàng lẩu hôm nay không có buôn bán, nhóm công nhân không có đi làm, chỉ có một ông lão lớn tuổi trông cửa. Kiều Na giải thích ý đồ tới đây cho ông lão, ông lão nhìn cô một cái, không nói gì liền dẫn cô đi Na cùng lão Hà vào nhà hàng lẩu, liếc mắt một cái liền nhìn ra vì sao nhà hàng này sẽ đóng không phải cô có ánh mắt độc đáo, kinh nghiệm phong phú, mặc kệ là người nào, liếc mắt một cái đều có thể nhìn ra vấn đề này —— dơ!Bàn trong nhà hàng lẩu dơ hề hề, tất cả đều là dầu mỡ. Trên bàn không có đồ ăn thừa, hẳn là đã được quét tước qua, nhưng nhìn ra được, người quét tước chính là tùy tiện lau một chút mà thôi, căn bản không có lau cẩn mặt đất cũng có không ít dầu mỡ, đi lên có cảm giác dính dính, trên ghế dựa đều là tro bụi. Chỉ nhìn vào những điểm này, Kiều Na liền cảm thấy chính mình sẽ không ăn cơm ở kêu ông lão trông cửa lại đây, "Nơi này vì sao dơ như vậy? Vẫn luôn là cái dạng này sao?"Lão nhân tức giận mà nói "Cái này không phải đã dọn qua sao?"Thái độ của ông lão này làm Kiều Na vô cùng bất mãn, lại nói như thế nào cô cũng là ông chủ mới phái tới điều tra, sao ông ta lại có thái độ Na không hề hỏi ông lão kia nữa, đi đến sau bếp. Không ngoài dự liệu của cô, sau bếp cùng trước đài đều dơ như nhau, khắp nơi đều là tro bụi, vấy mỡ, lá cải hư ném trên mặt đất, tình trạng vệ sinh còn không bằng phía thật sự không rõ, chủ tiệm trước kia là xuất phát từ cái dạng tâm tính gì, đem nhà hàng của mình làm thành dáng vẻ này. Anh ta là rất không muốn khách đến ăn à!Một nhà hàng vô luận ăn ngon bao nhiêu, làm thành cái dạng này cũng sẽ không có người tới ở trên mạng tìm kiếm một tên nhà hàng này một chút, mở ra một trang web chuyên môn đánh giá nhà ăn, bên trên có không ít đánh giá của khách hàng về nhà hàng này."Quá bẩn, nhìn thấy liền hết muốn ăn.""Rất lâu trước kia có đi qua một lần còn ăn khá ngon, gần đây thật sự quá dơ, không đi.""Người phục vụ phớt lờ khách hàng, đây là thái độ gì vậy.""Thời gian mở cửa hàng không đúng..."..............Kiều Na cảm thấy vấn đề của nhà hàng lẩu này quả thật chính là bày ở bên ngoài, ai cũng có thể phát hiện. Nhưng ông chủ ban đầu đến tột cùng là bởi vì cái gì mới mặc kệ loại chuyện này phát sinh?Chẳng lẽ là số lượng người phục vụ quá ít, nhân thủ không đủ dùng? Vậy ông ta có thể tuyển thêm đến văn phòng tìm ra mẫu đơn đăng ký thông tin của nhân viên, vừa thấy liền hoảng nhà hàng như vậy, lại có thể có một trăm nhân đùa cái gì vậy, lấy nhà hàng quy mô nhỏ này, nhiều nhất hai mươi nhân viên là đủ rồi. Mướn nhiều người như vậy không cần trả tiền lương à?Cô lật qua các báo cáo tài chính gần đây, bên trong có phiếu lương tháng trước. Tiền lương của nhóm nhân viên này lại còn không thấp, bình quân mỗi người đều ba ngàn đồng trở một trăm người là có thể dễ dàng kinh doanh tốt một nhà hàng, như thế nào sẽ làm thành cái dạng này. Ngay cả một người quét tước vệ sinh nghiêm túc cũng không không nghĩ ra, nhìn thấy có số điện thoại của ông chủ cũ trong tư liệu, liền gọi qua."Xin chào, xin hỏi vị nào?" Trong điện thoại truyền ra âm thanh có chút già nua của một người đàn ông."Tôi là người tiếp quản nhà hàng kia của anh, muốn hỏi anh một ít vấn đề, anh là Võ tiên sinh sao?""Đúng vậy, cái kia... Cảm ơn các người nguyện ý tiếp nhận cửa hàng của tôi, có vấn đề gì tôi có thể giúp cô sao?"Kiều Na trong lúc nhất thời cảm thấy không biết bắt đầu từ đâu*, không biết hỏi từ nơi nào trước.*chỗ này nguyên bản là cụm 槽多无口 cáo duō wú kǒu dịch thô là có nhiều khe nhưng không có miệng, đoạn này ý nói Kiều Na có quá nhiều vấn đề để hỏi nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu."Vì sao trong tiệm các anh lại có nhiều nhân viên như vậy? Dùng không hết đi?"Lão Võ thở dài, "Đám nhân viên này đều là người đáng thương, mỗi người đều có khó xử riêng, nếu tôi sa thải ai thì sẽ hại người đó không thể sinh hoạt. Tiểu thư, nếu cô tiếp nhận cửa hàng, có thể không cần sa thải bọn họ hay không?"Kiều Na đứng hình, hoá ra ông chủ này mở cơ sở từ thiện sao?Chỉ hỏi một vấn đề này, Kiều Na có lẽ đã hiểu rõ nhà hàng này vì sao sẽ biến thành bộ dáng như hiện tại đề lớn nhất, chính là ông chủ người thật sự quá nhà hàng lẩu trở thành cơ sở từ thiện, nuôi hơn một trăm nhân viên, chỉ là tiền lương cho công nhân đã đủ để kéo cái nhà hàng này suy sụp. Hơn nữa Kiều Na cảm thấy, những người này cầm tiền lương lại không có người làm việc thật tốt, ngay cả vệ sinh cũng không muốn quét tước, đương nhiên mà hưởng thụ đãi ngộ ông chủ cho bọn tình của ông chủ này có lẽ cũng quá tốt, sẽ không trách cứ nhân viên quá nhiều, nhân viên thấy ông chủ tính tình tốt càng thêm không chỗ nào băn khoăn. Tiếp tục tuần hoàn ác tính như vậy, cửa hàng không đóng cửa mới là lạ. Nhưng những người này cũng không nghĩ, nếu nhà hàng này đóng cửa, bọn họ sẽ có kết quả chủ xác thật là người tốt, nhưng anh ta sai ở chỗ quá tốt. Mà nhân viên của anh ta vừa tiếp nhận ý tốt của ông chủ, lại dùng ác ý tới báo đáp anh ta. Bọn họ đem ý tốt của ông chủ trở thành đương nhiên, thậm chí không muốn làm công việc của Na gọi điện thoại cho Giang Phàm, giải thích tình huống một Phàm thở dài nói "Lão Võ chính là người quá tốt, nuôi một đám sâu mọt lừa ăn lừa uống không biết cảm ơn. Như vậy đi, nhóm nhân viên này em xem mà làm, nên đuổi thì đuổi, sắp xếp nhân viên xong trước rồi đem cửa hàng thu thập sạch sẽ."Kiều Na tắt điện thoại, liền chiếu theo số điện thoại của nhân viên trên sổ tay gọi tới từng người, thông báo nhân viên đến tập hợp trong đợi hơn hai tiếng, cũng chỉ có mười mấy công nhân tới. Còn lại có điện thoại gọi không thông, có gọi được, nói sẽ tới nhưng lại không tới, có nhận điện thoại nói có việc tới không được...Kiều Na nhíu mày, một đám này đều là người nào vậy. Thái độ không nghiêm túc làm việc như thế cũng mất công vị ông chủ Võ này nguyện ý thuê bọn mấy công nhân này cũng đều là một bộ dạng buồn bã ỉu xìu, Kiều Na để cho bọn họ đứng cùng một chỗ, bọn họ có đứng cũng không đứng gọn Na liếc mắt nhìn bọn họ một cái, "Nhà hàng này đã đổi ông chủ mới, cho nên hiện tại tôi tuyên bố, các nhân viên đều phải phỏng vấn một lần nữa. Những người bạn không tới của mọi người, nếu bọn họ còn cần công việc này thì trưa hôm nay cùng đến phỏng vấn, trưa hôm nay không tới, hủy bỏ tư cách phỏng vấn."Đám nhân viên ngày lập tức bắt đầu oán giận, "Lúc trước ông chủ cũ của chúng tôi ở đây không phải như thế!""Đúng vậy, ông chủ trước rất tốt. Các người thay đổi ông chủ, cũng không thể bạc đãi đám công nhân chúng tôi nha.""Tôi kháng nghị, cô cần phải dựa theo đãi ngộ trước kia cho chúng tôi."Kiều Na nhíu mày, "Ông chủ trước kia của mọi người đã bị mọi ngươi ăn suy sụp, nhà hàng này hiện tại họ Giang không phải họ Võ. Ông chủ Giang đem nơi này ủy thác cho tôi, hiện tại là do tôi định đoạt."Nhóm nhân viên còn có bất mãn, Kiều Na căn bản không để ý tới bọn họ, "Nếu có bất mãn, hiện tại liền có thể đi. Nhà hàng lẩu này của tôi không nuôi người rảnh rỗi, làm không tốt lập tức chạy lấy người!"Nhóm công nhân lúc này mới ngậm miệng, đi xuống thông báo cho các nhân viên quen 12 giờ, có hơn bảy mươi nhân viên tới trong tiệm lẩu. Kiều Na để cho bọn họ xếp hàng đứng xong, nói với bọn họ "Mọi người là nhân viên cũ trước đây, xem mặt mũi ông chủ trước của mọi người, tôi cho mọi người một cơ hội lưu lại. Nhưng tôi chỉ để lại hai mươi cá nhân, cái cửa hàng này chỉ có thể nuôi sống nhiều người như vậy, những người còn lại tôi có thể trả cho họ một tháng tiền lương, nhưng sẽ không giữ họ lại"Đâu đều là những thứ mà Kiều Na và Giang Phàm đã thảo luận tốt, ban đầu Kiều Na cảm thấy những người này quá mức lười biếng, một tháng tiền lương cũng không muốn cho bọn họ. Nhưng Giang Phàm suy xét đến dù sao cũng là người đã từng làm việc cho Lão Võ, hơn nữa bọn họ bị mất công việc, nhất thời khó có thể tìm được công việc khác, để lúc Kiều Na sa thải bọn họ phát một tháng tiền công nhân ngay lập tức nổ tung nồi, sôi nổi kháng Na nhàn nhạt nói "Thuê người nào, thuê bao nhiêu người là tự do của chủ, mọi người nhiều lời cũng vô dụng. Nhà hàng này của chúng tôi lợi nhuận có hạn, không có khả năng nuôi nhiều người như vậy cùng lúc. Nhà hàng lẩu không nợ các người cái gì, ông chủ trước của mọi người tốt bụng, nhưng mọi người không thể trông cậy vào ai cũng đều là nhà từ thiện. Nói ở phía trước, ngay cả khi các người có thể lưu lại, cũng cần phải làm việc nghiêm túc, nếu không cũng sẽ bị sa thải."Nhóm nhân viên dần dần an tĩnh lại, lúc này Kiều Na mới tiếp tục nói "Bây giời bắt đầu phỏng vấn! Đầu tiên là tiếp khách, cần hai người phụ nữ có hình tượng tương đối tốt một chút, muốn phỏng vấn chức vị này thì tiến lên đứng trước."Ngay lập tức có mấy người đi ra, Kiều Na nhìn thử những người này, không thể không líu người này tự tin là đến từ chỗ nào, cảm thấy chính mình phù hợp với yêu cầu "Hình tượng tương đối tốt" này?Có mười người đứng ra, trong đó lại có liền bốn bác gái hơn năm mươi tuổi. Vài người còn lại hình tượng cũng chẳng ra gì, quả thực không có cách nào Na nhíu mày, "Thôi, tiếp khách tôi lại nhận người từ bên ngoài. Kế tiếp là bảo vệ, cần hai người, yêu cầu là đàn ông, thân hình cao lớn, có sức lực."Người bước ra bước ra vẫn làm Kiều Na nhìn không thuận mắt như cũ, trừ bỏ trong đó một người miễn cưỡng có thể qua cửa, còn lại hoặc chính là buồn bã ỉu xìu, hoặc chính là dáng người nhỏ gầy, tóm lại hoàn toàn không thể tiếp cô lại tuyển chọn các chức vị nhân viên, người phục vụ, thu ngân, tạp công sau bếp, người vệ sinh Đám nhân viên này phần lớn đã lười biếng thành tánh, ngay cả loại công việc rửa rau sau bếp này cũng làm không sạch sẽ, Kiều Na không chút do dự đem người không hợp cách sa thải toàn mới sẽ không hảo tâm đến nuôi một đám sâu mọt vừa lười biếng vừa không có tố chất như vậy đâu. Những người này mất đi công việc là chính bọn họ không muốn nỗ lực, Kiều Na cũng sẽ không đồng tình bọn quả trong bảy mươi cá nhân chỉ để lại mười lăm cá Na để cho lão Hà đuổi những nhân viên bị sa thải đi, sau đó dán một tờ gợi ý thông báo tuyển dụng ngoài cửa, lại tuyển vài người thích để mười lăm nhân viên đứng chia làm ba hàng xong, lúc này mới nói "Mọi người là được tôi tuyển ra từ tất cả các nhân viên cũ nhưng cũng không đại biểu mọi người liền có thể ở tại chỗ này luôn. Tôi sẽ chuyên môn thuê một giám đốc chuyên nghiệp, anh ta sẽ sắp xếp công việc cho mọi người, không thể hoàn thành công việc, vẫn sẽ bị sa thải."Cô nhìn cửa hàng dơ hề hề một chút, "Hôm nay bắt đầu, chúng ta cần phải làm là quét tước vệ sinh, phải quét tước sạch sẽ tất các góc trong cửa hàng. Trong khi giám đốc chưa đến, tôi phân công cho mọi người trước. Mỗi người cần phải hoàn thành công việc chính mình, đã hiểu chưa?"Nhóm nhân viên cùng nói "Đã hiểu!"Ở thành phố B tìm một phần công việc cũng không dễ dàng, bọn họ có thể được giữ lại từ trong nhóm nhân viên cũ liền biết về sau cần phải làm việc thật tốt, nếu không kết cục khẳng định sẽ giống như các nhân viên cũ đã bị sa thải Na rất công bằng mà phân cho mười lăm cá nhân mỗi người một chỗ để bọn họ quét dọn sạch sẽ trước lúc tan làm buổi chiều. Nhóm nhân viên bắt đầu đi làm ngay lập tức, ai cũng không dám lơi đến lúc sắp tan làm buổi chiều, các mặt trong tiệm đã được quét tước sạch sẽ. Tất cả vấy mỡ, tro bụi đều được rửa sạch, sạch sẽ, một chút cũng không giống dáng vẻ lúc Kiều Na vừa tới Na vừa lòng gật đầu, để cho nhóm nhân viên tan tối Kiều Na ngồi xe lão Hà, đến nhà Giang Phàm báo lại tình huống, đương nhiên —— thuận tiện ăn lẩu."Kỳ thật nhà hàng này cũng không khó xử lý," Kiều Na vừa ăn vừa nói, "Chủ yếu là ông chủ trước nuôi quá nhiều sâu mọt, kéo suy sụp cả cửa hàng. Em cảm thấy điều chỉnh nhân viên một chút, lại sửa tên nhà hàng, tuyên truyền một chút là được hôm nay cùng ngày hôm qua không giống nhau, nhưng đồng dạng cũng ăn ngon. Bí phương lẩu của Giang Phàm đương nhiên không phải chỉ có thể làm ra một khẩu vị lẩu, tổng cộng có hơn mười loại khẩu vị khác nhau, mỗi một loại đều ăn cực kỳ Phàm hỏi lão Hà "Còn anh cảm thấy thế nào?"Lão Hà được gọi tới cùng nhau ăn cơm, ông ta đã sớm nghĩ kỹ rồi, "Kiều tiểu thư nói rất đúng, tôi cũng cảm thấy như vậy. Danh tiếng cửa hàng trước kia không tốt, hiện tại chúng ta khai trương một lần nữa, xác thật là nên lấy cái tên mới, để tránh bị danh tiếng trước kia ảnh hưởng đến làm ăn. Còn tuyên truyền, Phàm ca dây cót weibo là được. Mặt trước cửa hàng có hạn, ngồi quá nhiều người cũng không được."Giang Phàm gật đầu, "Vậy những việc đó liền giao cho anh đi làm, trong tiệm trang hoàng không cần sửa lại nhiều, nắm chặt thời gian hẳn là cuối tuần có thể khai trương ngay. Cuối tuần hạ nhiệt độ, khách sẽ rất nhiều, phải kịp khai trương nhà hàng trước khi hạ nhiệt độ.""Đã hiểu." Lão Hà giả có lời muốn nóiGiang Phàm Tôi có nhà hàng lẩu. Hừ!
Edit & Beta Song Ngọc."Triệu Thạc, sao lại thế? Như vậy còn có thể khiến Kiều Na chạy?" Di động truyền tới âm thanh tức muốn học máu của Chu Thiến Na cười ha ha, "Tôi nói sao cô lại chạy ra ngoài rồi, hóa ra là gọi điện thoại cho bạn trai của tôi. Sao tôi cảm thấy cô còn quan tâm anh ta hơn so với tôi nha, không phải hai người..."Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm vội vã "Bíp...", Chu Thiến Văn ngắt điện lâu sau thì Chu Thiến Văn về đến ký túc xá, sắc mặt muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu."Di động của Triệu Thạc sao lại ở trên tay cô?", Chu Thiến Văn cũng không tính toán tiếp tục giả vờ, hỏi trực tiếp."Kỳ lạ, di động của bạn trai tôi vì sao tôi không thể cầm?"Kiều Na quơ quơ di động, lại chậm chạp rút từ trong túi xách ra một cái ví tiền tinh xảo, "Ví tiền anh ta đều ở chỗ của tôi, cô xem..."Cô mở ví tiền ra đảo lên, vừa đảo vừa nói "Thẻ tín dụng, chứng minh nhân dân, tiền..."Chu Thiến Văn "..."Kiều Na giơ ví tiền lên, sau đó đem ví tiền bỏ lại trong túi xách của mình, giương mắt liếc Chu Thiến Văn một cái, nói "Tốt xấu gì chúng ta cũng ở cùng nhau ba năm, tôi có chút lời muốn nói thẳng, được chứ?"Chu Thiến Văn tức giận nói "Cô muốn nói cái gì thì nói đi".Kiều Na lộ ra một nụ cười thần bí, vẫy tay ý bảo Chu Thiến Văn đi ra ngoài cùng cô, đến một tầng lầu không người, lúc này mới mở miệng, "Cô nói xem, có phải cô xem trọng Triệu Thạc không?"Chu Thiến Văn sửng sốt nột chút, cô không nghĩ tới Kiều Na sẽ hỏi trực tiếp như vậy, nhưng cô luôn khinh thường Kiều Na, liền đơn giản thừa nhận "Không sai, tôi chính là coi trọng anh ấy, nhà anh ấy có tiền như vậy, trong trường học nhiều nữ sinh muốn có quan hệ với anh ấy lắm, tôi cũng muốn thì có gì lạ?"Kiều Na khẽ gật đầu "Nếu cô thừa nhận, như vậy... cô liền theo đuổi đi, tôi cũng không ngăn cản cô".Chu Thiến Văn ngây người, cô theo đuổi, đây là Kiều Na nói giỡn sao? Nhưng biểu tình của Kiểu Na không giống nói giỡn một chút nào, "Nói thật, tôi không thích Triệu Thạc, cho nên hiện tại anh ta không phải bạn trai của tôi, cô muốn theo đuổi thì cứ theo đuổi, tôi không có ý kiến gì, cũng sẽ không tức giận mà ngăn cản".Chu Thiến Văn nghe cô nói chuyện với ngữ khí nghiêm túc, thật sự suy xét kiến nghị của cô một chút. Nhưng thật mau cô ta liền nhụt chí, "Không được, anh ấy không có hứng thú với tôi, nếu không... còn có chuyện của cô sao?"Kiều Na nhìn chằm chằm mặt Chu Thiến Văn một lúc rồi nói "Cô trang điểm đậm như vậy, giống như mang một khuôn mặt giả, cái loại hoa hoa công tử Triệu Thạc duyệt qua vô số phụ nữ, tự nhiên sẽ không thích cô."Chu Thiến Văn tức giận nói "Còn cần cô nói. Cô nghĩ tôi muốn sao? Chẳng lẽ tôi không nghĩ mỗi ngày chỉ cần rửa mặt liền có thể ra ngoài như cô sao? Nhưng làn da của tôi tối màu, thô ráp, còn có rất nhiều tàn nhang, nếu không đánh phấn nhiều một chút để che lại thì càng không thể gặp người".Kiều Na bỗng nhiên động lòng, nhớ tới lúc chính mình ở hoàng cung cổ đại từng dùng một phương thuốc, đối với tình huống này của Chu Thiến Văn hẳn là rất có hiệu quả. Đó là một bí phương cung đình vô cùng trân quý, cũng chỉ có thân phận tôn quý như cô có thể lấy loại thuốc trong bí phương lại không phải rất trân quý, mặc dù Kiều Na không có tiền, nhưng vẫn có thể thừa nhận."Như vậy, tôi có thể giúp cô cải thiện vấn đề của làn da", Kiều Na nói, "Nhưng... chính cô chi tiền".Thân thể này của Kiểu Na gia cảnh nghèo khó, sinh hoạt phí hàng tháng của cô cũng nhờ hội phúc lợi cho sinh viên nghèo của trường học trợ cấp, 300 đồng một tháng, đóng học phí đều dựa vào tiền học bổng cô nhận, nghèo đến mức người ta nhìn đều tưởng quyên tiền cho nhiên, nguyên chủ dù nghèo nhưng chí lại không ngắn. Dung mạo của cô ở trong trường có thể nói là đứng số một số hai, lại là vẻ đẹp tự nhiên không chút son phấn, trong trường học rất nhiều nam sinh nguyện ý cho cô tiền nhưng cô đều cự Na không biết bản thân mù con mắt nào lại bị cầm thú Triệu Thạc này hoa ngôn xảo ngữ mê hoặc, nguyện ý làm bạn gái của Thạc ở trước mặt nguyên chủ tỏ ra vô cùng chính nhân quân tử, lúc nào cũng có bộ dạng nghiêm túc nỗ lực hướng về phía trước, cũng không giống người khác, động một cái liền dùng tiền nói chuyện, hơn nữa rất cẩn thận chăm sóc các phương diện sinh hoạt của nguyên chủ, có lẽ nguyên chủ chính là bởi vì điểm này mới có thể động lòng với Kiều Na biết, mục đích cuối cùng của tên cầm thú này, đơn giản chính là muốn lên gường cùng nguyên chủ. Chờ hắn đạt được mục đích. Khẳng định sẽ vô tình trở mặt trong một phút. Sau vũ hội ngày đó, hẳn là Triệu Thạc tính xuống tay, nếu không gặp được lưu manh, chỉ sợ hắn đã đắc thủ. Đáng thương nguyên chủ tuổi còn trẻ như vậy chỉ vì một tên cầm thú mà tặng không tính Na nhìn ra được, Chu Thiến Văn rất có tiền, ngày thường để cải thiện vấn đề làn da của mình, cô ta đầu tư mấy vạn vẫn không có hiệu quả. Kiều Na liền động tâm tư, nếu cô có thể trợ giúp các cô gái có vấn đề về làn da giống như Chu Thiến Văn, hẳn là có thể kiếm một chút tiền nha? Phỏng chừng liền giải quyết được vấn đề sinh kế...Chu Thiến Văn có chút nghi ngờ nhưng cũng tin tưởng vài phần, cô ta có thể nhìn đến làn da của Kiều Na rất tốt, mịn màng tinh tế, trắng nõn tươi sáng, chưa bao giờ nổi mụn. Cô ấy căn bản không cần trang điểm liền có thể đạt được hiệu quả mà người khác hóa trang đều không đạt đến. Bản thân Chu Thiến Văn không có làn da như vậy, không biết đã bí mật ghen ghét bao nhiêu lần."Cô biết đấy, nhà tôi ở nông thôn, trong thôn chúng tôi có một phương thuốc chăm sóc da bí mật", Kiều Na tỏ ra thần bí, "Tôi có thể sử dụng bí phương này chế thành mỹ phẩm dưỡng da cho cô dùng, cô cảm thấy tốt thì ấn giả cả mỹ phẩm bình thường trả tiền cho tôi".Chu Thiến Văn động tâm, nếu thật sự có thể như vậy... cô ta nguyện ý ra giá gấp mười lần, không, gấp trăm lần đều được."Được, chỉ cần đồ có hiệu quả, cô cần bao nhiêu tiền tôi đều đưa."Ngày hôm sau Kiều Na liền đi mua một ít thuốc trung y, đây là những loại thuốc mà bí phương kia cần. Dựa vào phương pháp trong trí nhớ. Cô theo tỉ lệ đem thuốc pha, nấu thành dạng cao thuốc mỡ.Hương thơm thuốc bay vào mũi, vô cùng dễ ngửi. Kiều Na đem thuốc đưa cho Chu Thiến Văn, nói "Mỗi tối thoa cái này lên mặt, một giờ sau rửa sach, cái này đủ dùng một tháng, một tháng sau nếu cô còn cần thì phải trả tiền".Chu Thiến Văn cầm lấy thuốc mỡ, trong lòng vẫn vô cùng nghi hoặc, cô ta không xác định được thuốc mỡ này có tác dụng hay không. Lại có chút sợ hãi Kiều Na cố ý hại cô ta, nếu thuốc mỡ này khiến cô ta hủy dung thì làm sao bây giờ?Để được an toàn, Chu Thiến Văn dùng một chút trên mu bàn tay của mình sau đó lau sạch. Cảm thấy làn da mu bàn tay trở nên mượt mà hơn, cũng không có cảm giác kỳ lạ, lúc này mới dám dùng trên tế, Kiều Na cũng không thể thật sự xác định được thuốc mỡ này các tác dụng không. Thời đại cô sống là Đại Yến Triều, cách đây 1000 năm trước, lúc đó chất lượng không khí, nước không giống hiện tại, tất nhiên, vấn đề làn da của mỗi người cũng không giống nhau. Tuy nhiên, trong thuốc mỡ cũng không có chất độc, liền tính không có tác dụng cũng không đến mức có Na để Chu Thiến Văn dùng thử là có dụng ý khác, cô muốn làm thí nghiệm. Nếu loại thuốc mỡ này thích hợp cho làn da của người hiện đại, cô có thể cân nhắc việc bán cho người nhiên, vẫn phải đợi cho đến khi Chu Thiến Văn dùng xong mới có thể biết được kết chiều hôm đó, Kiều Na nhận được điện thoại của Triệu Thạc, anh ta dùng một số lạ để gọi tới. Trong điên thoại, anh ta khóc lóc, cầu xin cô tha thứ. Nói rằng chính mình chạy đi để tìm cảnh sát giúp đỡ."Tới cầm lấy di động và ví tiền của anh đi, về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa", Kiều Na nhíu mày nói. Cô căn bản không muốn nghe lời giải thích của Triệu nam chính là tra nam, có cái gì để giải thích. Đồ vật của Triệu Thạc cô không muốn giữ lại, mọi thứ có quan hệ cùng gã tra nam này cô đều vô cùng chán Thạc thấy không nói động được Kiều Na, đành phải hẹn cô buổi tối tới lấy di buổi tối, Triệu Thạc quả nhiên Na đem đồ vật của Triệu Thạc xuống lầu đưa cho anh ta không tiếp nhận đồ nhiên "Thình thịch..." một tiếng, anh ta quỳ xuống, ôm chân Kiều Na khóc lên, "Đều là anh không tốt, là anh nhát gan, là anh vô dụng, em mắng anh như thế nào đều được, đừng bỏ anh được không? Rời đi em anh thật sự không sống nổi".Kiều Na chán ghét, một chân đem Triệu Thạc đá văng, ném đồ đạc của anh ta xuống đất, lạnh lùng nói "Sống không nổi, vậy thì đi chết đi".Nói xong cô liền xoay người trở về ký túc xá, loại người như Triệu Thạc này, cố gắng diễn thế nào Kiều Na cũng sẽ không đồng tình đối với Thạc sững sờ tại chỗ, bỗng nhiên cảm thấy cô gái trước mặt này có chút xa nhớ rõ cô là cô gái vô cùng mềm mại, nghĩ rằng làm như vậy có thể vãn hồi tâm của cô, không nghĩ đến lúc này cô lại quyết tuyệt như hắn vẫn không cam lòng, hao tổn tâm cơ, diễn lâu như vậy ở trước mặt Kiều Na chẳng lẽ đều uống phí? Hắn ta chưa từng thất bại trong việc theo đuổi các cô gái, hơn nữa cũng không phí nhiều sức lực như vậy. Loại tình huống hiện tại này, làm sao hắn ta có thể nuốt trôi...........................Năm học thứ tư, một tuần Kiều Na cũng chỉ lên lớp hai, ba tiết. Nhưng tới năm tư, sinh viên sắp tốt nghiệp lại có một nhiệm vụ rất quan trọng phải chính là Luận văn tốt học B mà Kiều Na đang học chính là một trường Đại học nổi tiếng, yêu cầu đối với luận văn tốt nghiệp vô cùng nghiêm khắc, tất cả luận văn đều phải qua sự bình thẩm của các chuyên gia. Nghe nói mỗi năm đều có 30% sinh viên tốt nghiệp trễ vì luận văn không được thông qua. Phải tới năm thứ hai mới nhận được bằng tốt Na học chính là lịch sử, một ngành học không được nhiều người yêu thích, cơ hội việc làm không quá khả quan, mà luận văn tốt nghiệp của ngành Lịch sử học vô cùng khó quy định của trường học, tỷ lệ giống nhau của luận án tốt nghiệp phải dưới 10%. Nhưng lịch sử loại này, tất cả đều phải viết dựa vào sự kiện có thật, một sinh viên muốn viết ra luận văn của riêng mình là vô cùng khó Na nghĩ tới triều đại mình đã từng sống, Đại Yến Triều, cô sống ở nơi đó hơn 30 năm, đối với mọi thứ thuộc về Đại Yến Triều đều rất quen thuộc. Có lẽ cô có thể đem cái này làm chủ đề viết luận trong nội tâm, cô cũng muốn biết thêm về lịch sử của Đại Yến Triều, đặc biệt là - sự việc phát sinh sau khi cô xuyên cuộc chuyện gì xảy ra? Tại sao cô lại xuyên qua? Lịch sử sau đó là cái dạng gì?Cô mơ hồ cảm thấy nếu giải quyết vấn đề này có lẽ cô có thể trở về triều đại của Đại Yến triều, cô chính là Hoàng hậu, đứng đầu lục cung, ngày tháng trôi qua rất thoải mái, đâu có tuyệt vọng như bây giờ?Mặc dù nguyên chủ yếu đuối nhưng trên phương diện học tập lại vô cùng chăm chỉ, cô học ba năm lịch sử, đối với lịch sử các triều đại cô đều rõ ràng, nhưng trong đầu lại không có bất luận tin tức gì về đoạn lịch sử của Kiều Hoàng hậu. Muốn biết về điều này cô cần phải tìm đọc rất nhiều tư Na quyết định xong, liền đi tìm Trần giáo sư, cố vấn luận văn của cô, nói cho ông cô chọn chủ đề Chính trị, Kinh tế và Văn hóa thời kỳ Yến Hiếu Hiếu Công này chính là chồng của Kiều Hoàng hậu, biệt hiệu của Hoàng đế lúc đó. Điểm này là Kiều Na suy ra được từ trong kiến thức lịch sử của nguyên giáo sư đỡ mắt kính, "Bạn học Kiều, em...em cư nhiên dám chọn chủ đề khó như vậy. Thực sự can đảm. Tuy nhiên giai đoạn lịch sử này có rất ít tư liệu, em muốn viết cái này sợ là vô cùng khó khăn".
thiên hậu toàn năng